Viết bài tập làm văn số 1 - Văn tự sự Ngữ văn 8

Giới thiệu đến các em Bài tập làm văn số 1 - Văn tự sự Ngữ văn 8 mang đến cho các em kĩ năng viết bài văn tự sự, biết sử dụng các biện pháp nghệ thuật có ý thức miêu tả. eLib đã biên soạn một số bài viết tự sự để các em cùng tham khảo, Chúc các em làm bài tốt!

Viết bài tập làm văn số 1 - Văn tự sự Ngữ văn 8

1. Đề bài tham khảo

1.1. Hướng dẫn lập dàn ý

a. Đề 1: Kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học

- Mở bài

+ Giới thiệu về ngày đi học đầu tiên đáng ghi nhớ .

+ Cảm xúc, ấn tượng chung

- Thân bài

+ Chuẩn bị tới trường

  • Cảnh sắc thiên nhiên, tâm trạng (miêu tả cảnh và miêu tả nội tâm)
  • Chuẩn bị đến trường: Bút thước, sách vở, các đồ dùng khác
  • Trên đường đi tới trường: Cảnh vật, tâm trạng, bạn bè

+ Tới trường

  • Cảnh ngôi trường: Cồng trường, sân trường, không khí náo nức, đông vui
  • Lớp học: Phòng học mới, cô giáo, bạn bè, đồ dùng trong lớp.
  • Tâm trạng, cảm xúc trước những điều mới lạ.

+ Sự việc gây ấn tượng

  • Cô giáo, một vài bạn trong lớp
  • Sự việc hoặc người bạn cùng bàn đáng ghi nhớ.
  • Bài học đầu tiên

 - Kết bài

+ Ý nghĩa của trường lớp đối với tuổi thơ.

+ Ấn tượng, cảm xúc sâu sắc của bản thân, lời tự hứa 

b. Đề 2: Người ấy (bạn, thầy, người thân,…) sống mãi trong lòng tôi

- Mở bài                                                                                                         

+ Giới thiệu tình huống câu chuyện

+ Giới thiệu hình ảnh nhân vật sẽ kể…

- Thân bài

Kể lại toàn bộ những kỉ niệm khó quên về người ấy đối với cuộc đời mình (có thể kết hợp các yếu tố miêu tả và biểu cảm.)

- Kết bài

Cảm nghĩ của mình về người ấy (tâm trạng ,cảm xúc, mong ước…)

c. Đề 3: Tôi thấy mình đã khôn lớn

- Mở bài

Có sự tự cảm nhận mình đã khôn lớn.

- Thân bài

+ Lớn về thể xác

  •  Cao hơn, lớn hơn (so với bố mẹ, mặc quần áo đã chật) đã ra dáng chàng trai, cô gái có sự thay đổi về ngoại hình.
  •  Thay đổi về sở thích, sự quan tâm. (Nếu là bạn nam thì so sánh với bố, bạn gái thì so sánh với mẹ).

+ Lớn khôn về ý thức

  • Giúp đỡ bố mẹ việc nhà một cách tự giác và làm rất tốt
  • Tự ý thức trong giờ giấc sinh hoạt cá nhân.

- Kết bài

Nêu cảm nghĩ về sự khôn lớn của bản thân.

1.2. Bài văn tham khảo

a. Bài văn tham khảo 1

    Thời học sinh là quãng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời của mỗi con người. Chính vì vậy , những kỉ niệm gắn bó với tuổi thần tiên ấy cũng sẽ không bao giờ phai nhạt trong tâm khảm chúng ta. Và với tôi, mà không, với rất nhiều người nữa, ngày khai trường đầu tiên sẽ là hồi ức tươi đẹp nhất, để lại ấn tượng sâu sắc nhất.

    Ngày khai trường đầu tiên của các bạn như thế nào?

    Còn với tôi, đó là một buổi sang mùa thu trời trong xanh. Mẹ gọi tôi dậy từ sáng sớm, rồi lại tất bật chuẩn bị cho tôi; nào quần áo đồng phục, sách vở, rồi nấu ăn sang cho cả nhà. Nhì mẹ bận rộn như vậy, tôi thầm tự nhủminhf phải vệ sinh thật nhanh chóng để mẹ không phải nhắc nhở. Ấy vậy mà cứ một lúc mẹ lại giục tôi “Quỳnh ơi nhanh lên nào không lại muộn giờ mất!” Lúc ấy, tôi nghĩ thầm, chắc khai trường sẽ có rất nhiều chú công an, nếu mình đi muộn, mẹ sợ mình sẽ bị các chú ấy bắt nên phải luôn mồm thúc tôi như vậy. Thế nên tôi quáng quàng cả lên, ăn vội mấy miếng cơm rang và lúc này, người giục mẹ tôi chở đi khai giảng sớm lại chính là tôi. Mẹ cười đôn hậu và dịu dàng nói “Cứ từ từ thôi con ạ, còn sớm mà, ăn cho no đã” Rồi tới lượt bố tôi chậm rãi nói “Hôm nay con đã là học sinh lớp một rồi, phải ngoan và biết nghe lời mọi người hơn nữa, không còn nhõng nhẽo, làm nũng bố mẹ như các em bé nữa nghe chưa! Trong lớp con phải cố gắng nghe cô giáo giảng bài, cố gắng tập đọc, tập viết, dành được nhiều điểm 10, con có hứa với bố không?” Tôi lí nhí đáp: “Dạ, có ạ!” Tôi chào bố và ra sân lên xe, mẹ chở tới trường. Con đường hôm nay thật đông đúc và nhôn nhịp, tôi nghe mẹ bảo, hôm nay , các bạn, các anh các chị cũng đi khai giảng như tôi. Tôi thích thú và tò mò về ngôi trường mới, không còn sợ chú công an như lúc ở nhà nữa. Tới rồi! Ngôi trường mới của tôi. Ôi! Đẹp quá! Tôi thốt lên trong niềm sung sướng. Ngôi trường rộng rãi và khang trang, trong sân trường có cả một hồ nước trong vắt và vườn cây với đủ các lời hoa. Đến chỗ nào tôi cũng chỉ cho mẹ những phát hiện mới của mình.

    Tới sân trường, tôi được mẹ dẫn vào hàng của lớp 1A2. Chúng tôi, những cô bé, cậu bé học trò lớp 1 bước vào lễ chào cờ đầu tiên. Tôi thắc mắc không hiểu sao trên cổ của các anh chị lớp lớn, ai cũng đều đeo chiếc khăn mầu đỏ. Về sau tôi được mẹ giải thích, nếu tôi cố gắng học tập và đạt kết quả cao sẽ được kết nạp làm đội viên đội thiếu niên tiền phong Hồ Chí Minh và cũng sẽ được đeo khăn quàng đỏ như các anh chị ấy. Sau khi kết thúc nghi lễ chào cờ, cô hiệu trưởng lên nhắc nhở và căn dặn học sinh nhiệm vụ năm học mới . Khi cô đánh những tiếng trống đầu tiên, cũng là lúc từng chùm bóng bay sặc sỡ được thả lên trời. Buổi lễ kết thúc và chúng tôi trở về lớp. Bất chợt, tôi nhận ra…mẹ, mẹ đâu rồi! Tôi hoảng hốt đảo mắt khắp sân trường, vẫn không thấy mẹ đâu. Tôi òa lên khóc nức nở. Bỗng tôi nhận thấy có một bàn tay đặt lên vai mình, sau đó là giọng nói nhẹ nhàng “Em bé ở lớp nào? Sao đứng ở đây khóc mà không vào lớp đi?” Tôi ngước mắt lên, một chi lớn tuổi hơn tôi, dáng cao gầy, tóc thắt hai bên . Tôi vừa nói, giọng nói nghen ngào trong tiếng khóc “Em…em học lớp 1A2. Em chẳng thấy mẹ ở đâu cả hu …hu…” Chị phì cười rồi nói: “Em bé ngốc, chắc mẹ em về rồi, em vào lớp đi, khi nào học song thì mẹ sẽ tới đón” Tôi ngây thơ hỏi chị : “Chị ơi, thế lúc nào học song hả chị? Em nghe chị hàng xóm bảo phải học 12 năm cơ, thế lúc nào em lớn em lớn em mới được gặp mẹ à chị? À chị ơi, em không biết lớp 1A2 ” “Không phải đâu em à, em học từ bây giờ đến buổi trưa, mẹ sẽ đến đón”, vừa nói chị vừa dẫn tôi tới một phòng học “Đây là lớp 1A2, em cố gắng học tập tốt nhé! Thôi chào em. Chị cũng phải về lớp đây!” Nói rồi chi chạy đi, thoắt cái đã không còn thấy chị đâu nữa. Mãi về sau này tôi mới phát hiện , mình chưa hỏi tên, nhưng cái hình ảnhcao gầy và mái tóc thắt bím hai bên của chị đã để lại ấn tượng không bao giờ quên trong tôi.

   Tôi bước vào lớp, một cảm giác thật khó tả: Lạ lẫm, bỡ ngỡ và đôi chút lo sợ. Cô giáo sắp xếp chỗ ngồi cho chúng tôi thật nhanh chóng. Chỉ đến khi đã yên vị trong chỗ ngồi mới, tôi mới có dịp quan sát lớp học , cô giáo và những người bạn mới . Cảm giác xa lạ biến đi đâu mất, cô giáo nhắc chúng tôi lấy sách vở viết bài tập viết đầu tiên. Không gian trở nên vắng lặng. Sân trường vừa đông đúc, nhôn nhịp là thế, giờ đã không còn một bóng người. Giờ đây, tôi chỉ còn nghe thấy tiếng lích chích của vài chú chim non và tiếng đọc bài của cô giáo…

    “Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt tay tới trường, em vừa đi vừa khóc, mẹ dỗ dành yêu thương…Ngày đầu như thế đó, cô giáo như mẹ hiền,…” Ngày đầu tiên ấy trôi qua, nhưng những cảm xúc sẽ không bao giờ mờ phai, và với tôi, cái ngày ấy như chỉ mới là ngày hôm qua mà thôi, những vui , buồn, hạnh phúc, thích thú, bỡ ngỡ, lo sợ trong ngày đầu tới lớp là những dư âm tới tận  mai sau.

b. Bài tham khảo 2

           Chiều hôm qua, khi mẹ đi làm về, thấy tôi đã lau chùi nhà cửa sạch sẽ, sắp xếp gọn gàng, mẹ đã có lời khen tôi “Con của mẹ đã khôn lớn, đã biết đỡ đần bố mẹ”. Tôi thật sung sướng và nghĩ: “À, mình đã khôn lớn thật rồi”.

Tôi nhớ lại, gần đây, trong những lần soi gương, lắm lúc tôi thấy mình thật lạ. Trong gương có một thiếu nữ môi chúm chím hồng, da mịn màng, mắt long lanh, mái tóc dài đen mượt đang nhìn tôi chăm chú. Tôi tự hỏi: “Mình đó sao? Sao trông mình lạ và lớn quá nhỉ? Đâu rồi con bé đen nhẻm, tinh nghịch như con trai, tóc buộc đuôi gà lúc nào cũng rối tung?” Sở thích của tôi cũng đã thay đổi. Lúc trước, mẹ có mắng như thế nào thì tôi cũng tìm cách lẻn đi bắn bi, đá bóng với lũ con trai trong xóm. Nhưng dạo gần đây, tôi thấy ngài ngại thế nào ấy. Bây giờ, tôi thích xem mẹ cắm hoa, nấu ăn,… những việc mà trước đây mẹ có bắt tôi theo xem mẹ làm thì tôi cũng ngó lơ.

Còn bộ đồng phục mẹ mua cho tôi trước, giờ đã chật và ngắn không mặc được nữa. những lúc đứng gần mẹ, tôi đã thấy mình cao hơn một chút. Vài người quen còn bảo tôi rất giống mẹ thời con gái. Mẹ cũng hay nhắc nhở tôi: “Con gái đã lớn rồi. Ăn nói, đi đứng phải ý tứ, dịu dàng”. Ồ! Vậy là tôi đã lớn rồi ư?

Gần đây, tôi cũng có những niềm tự hào nho nhỏ. Đó là mẹ hay nhờ tôi phụ giúp những việc vặt như lau nhà, giặt đồ, dọn cơm,… và bao giờ cũng được mẹ khen: “Con gái của mẹ thật chăm và khéo”. Có đôi lần, mẹ đi vắng cả ngày đã giao tôi trông nhà, dọn dẹp nhà cửa và nấu cơm. Tôi đã sắp xếp công việc và hoàn thành rất tốt. Mẹ về nhà cửa đã gọn gàng. Bố còn khen tôi nấu ăn ngon. Vậy mà tôi nhớ trước đó không lâu, khoảng đầu năm học lớp bảy, tôi là một đứa vụng về và hậu đậu, đụng đến cái gì là hỏng cái đấy. Đến nỗi mẹ tôi đã đặt cho tôi biệt danh là “Tồ”. Vậy mà giờ đây… Tôi đã khôn lớn thật rồi. Còn nhớ trước đây, mẹ luôn phàn nàn về giờ giấc sinh hoạt của tôi. Việc gì tôi cũng đợi mẹ nhắc mới làm; bài vở đợi mẹ nhắc tôi mới học, sáng đợi mẹ gọi tôi mới dậy đi học,…Còn bây giờ, tôi là tấm gương cho em tôi vì mẹ hay bảo với nó: “Con xem chị kìa, có bao giờ để mẹ phải nhắc nhở không?”. Nghe mẹ nói mà tôi sướng rơn. Tôi bây giờ đã khôn lớn rồi, đã hiểu những nhọc nhằn mà mẹ phải chăm sóc cho gia đình. Tôi đã hiểu rằng phải đỡ đần cho mẹ bớt vất vả bằng cách tự lo được cho mình. Giờ giấc học hành, sinh hoạt tôi sắp xếp theo thời gian biểu và thực hiện rất nghiêm chỉnh. Nhờ biết tự điều chỉnh nên sức học của tôi cũng tiến bộ thấy rõ. Tôi còn làm một việc mà trước đây tôi chưa bao giờ nghĩ đến đã làm cho bố mẹ rất vui là kèm em tôi học.

   Noi gương chị em tôi cũng ngoan hơn. Tôi đã ý thức được: Mình đã khôn lớn, phải có trách nhiệm với bản thân và gia đình.

Chúng ta rồi ai cũng khôn lớn, trưởng thành – cả về thể xác lẫn ý thức. Phải khôn lớn để chúng ta có trách nhiệm với bản thân, gia đình và xã hội. Tôi rất hãnh diện và tự hào vì mình đã khôn lớn. Tôi sẽ phấn đấu rèn luyện để trở thành người có ích cho gia đình và xã hội.

2. Ôn tập lý thuyết văn tự sự

2.1. Khái niệm

Tự sự là hình thức kể lại câu chuyện theo trình tự, diễn biến dựa vào cốt truyện, những sự việc chính và nhân vật. Chú ý tả người, kể việc, kể những cảm xúc trong tâm hồn mình.

2.2. Ngôi kể

- Ngôi kể thứ nhất: ngôi kể tự kể chuyện của mình xưng tôi

- Ngôi kể thứ ba: ngôi kể giấu mình nhưng có mặt khắp nơi trong văn bản, hiểu hết tâm tư tình cảm của các nhân vật.

3. Luyện tập

Câu 1: Kể lại một việc làm ý nghĩa mà em đã từng làm

Gợi ý làm bài

- Mở bài

+ Giới thiệu tình huống câu chuyện

+ Giới thiệu hình ảnh nhân vật sẽ kể…

- Thân bài

Kể lại toàn bộ về việc làm ý nghĩa mà em đã từng làm (có thể kết hợp các yếu tố miêu tả và biểu cảm.)

- Kết bài

Cảm nghĩ của mình về việc làm ý nghĩa ấy (tâm trạng ,cảm xúc, mong ước…). Rút ra bài học cho bản thân. Mở rộng thêm.

Câu 2: Người bạn tốt

Gợi ý làm bài

- Mở bài:

+ Giới thiệu người bạn tốt, và việc làm tốt

+ Giới thiệu tình bạn gắn kết giữa hai bạn

- Thân bài

+ Kể lại những việc làm tốt của người bạn (có thể kết hợp yếu tố miêu tả và biểu cảm.)

+ Lợi ích của những việc làm tốt ấy

+ Là tấm gương để cho mình học hỏi

- Kết bài

Cảm nghĩ của em về tình bạn và việc làm tốt ấy. Rút ra bài học bổ ích cho bản thân. Mở rộng.

4. Kết luận

Qua bài học các em cần:

- Vận dụng kiến thức đã học về bố cục văn bản, viết đoạn văn tự sự để làm bài văn tốt

- Nắm được dàn ý khi viết bài văn tự sự

- Biết kết hợp sử dụng các biện pháp nghệ thuật, có ý thức miêu tả

- Tích cực tự giác trong việc làm văn

Ngày:26/08/2020 Chia sẻ bởi:

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM